Cảnh Đẹp Quê Em Miền Sơn Cước Văn Hồng Nguyễn

Cảnh Đẹp Quê Em Miền Sơn Cước Văn Hồng Nguyễn

Viết bài văn tả một cảnh đẹp ở quê hương em hoặc nơi em gồm 47 mẫu hay nhất, được tuyển chọn từ những bài văn hay của các bạn học sinh giỏi trong cả nước, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới cho bài văn tả cảnh của mình.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp ở quê hương em hoặc nơi em gồm 47 mẫu hay nhất, được tuyển chọn từ những bài văn hay của các bạn học sinh giỏi trong cả nước, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới cho bài văn tả cảnh của mình.

Bài văn tả cảnh đẹp ở địa phương em lớp 5

Về với Bến Tre quê em, ai ai cũng thích thú trước vẻ đẹp của những con rạch nhỏ ở Cồn Phụng. Tuy chẳng có tên gọi cụ thể nào, nhưng những ai yêu mến vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của miền sông nước, thì ắt sẽ biết đến cảnh đẹp này.

Những con rạch ở Cồn Phụng trải dài len lỏi khắp nơi. Chúng bò ngoằn ngoèo, lổm cổm như những con trăn lớn. Rạch này là do ông trời làm nên. Mà ông cũng thật khéo tay, làm cho các con rạch lan tỏa tựa như một mạch máu đang đưa nước đi nuôi sống cả vùng Cồn Phụng. Các con rạch chẳng rộng được như sông, bề ngang áng chừng đôi ba mét. Nước rạch là nước dẫn về từ sông Cửu Long, nên đặc một màu phù sa màu mỡ. Tuy không rộng, nhưng rạch lại có nhiều chỗ khá sâu. Nên phương tiện di chuyển thích hợp nhất ở đây chính là thuyền, ghe nhỏ. Điều tạo nên sự hấp dẫn tuyệt vời cho các con rạch, chính là khung cảnh hai bên bờ của nó.

Rạch ở Cồn Phụng mang danh là rạch của Bến Tre, nên chẳng có gì lạ khi hai bên bờ rạch trồng toàn dừa. Nhưng những cây dừa ở đây ngộ lắm. Vì chúng chẳng phải dừa cạn, mà là dừa nước cơ. Cây dừa mọc lấp xấp ven rạch, gốc và thân nằm hẳn trong nước. Những cành lá thì to và dài, chẳng thua kém gì họ hàng dừa cạn. Các cây dừa mọc sát nhau, cành lá xuề xòe, bon chen ra tận giữa rạch. Chúng tạo thành một cái mái vòm màu xanh lá, che trên mặt nước. Nhờ vậy, khi ngồi thuyền con xuôi theo rạch, sẽ có cảm giác như đang lạc vào một thế giới khác - thế giới của màu xanh, của dừa nước. Chẳng phải mỗi rạch ở Cồn Phụng mới có dừa nước. Nhưng chỉ có nơi đây dừa nước mới khỏe, mới dày, mới đông đúc như vậy. Và cũng chỉ ở nơi đây, dừa nước mới chịu khó dựng vòm che nắng chắn mưa cho con rạch như thế. Cảm giác ngồi trên cái thuyền con xuôi theo dòng nước, trên đầu là mái lá dừa xanh. Kết hợp với tiếng mái chèo khua nước lõng bõng và tiếng lá dừa rì rào, tiếng chim kêu lích rích. Thì đúng là thư giãn vô cùng. Đó chính là cái thú miệt vườn mà bao lâu nay người ta vẫn kể khi nhắc đến miền Tây sông nước.

Mỗi năm, có rất nhiều du khách đến lần đầu và trở lại thăm những con rạch ở Cồn Phụng. Em rất vui và tự hào về điều đó. Bởi vẻ đẹp của quê hương em đã được bà con ở khắp nơi ghi nhận, yêu mến.

Tả quê hương vào buổi sáng đầu xuân

Tết năm nay gia đình em cùng nhau về quê ngoại ăn tết, quãng thời gian ở đây em thích nhất là được ngắm nhìn quê hương vào lúc bình minh đầu xuân, khoảnh khắc ấy quê hương thật thanh bình và thơ mộng.

Thức dậy thật sớm để ngắm bình minh và quả thực bình minh trên quê hương đã không làm em thất vọng, mặt trời từ từ nhô lên từ đằng đông, khi ấy cánh đồng lúa còn chìm trong sương sớm dần bừng tỉnh, rướn mình lên đón nắng mới. Tiếng chuông báo thức quen thuộc của làng quê "Ò, ó, o!" sắp được nghỉ ngơi thay vào đó là tiếng của chiếc loa phát thanh, đồng hồ điểm 6 giờ sáng là chiếc loa bắt đầu tiếp sóng. Cả ngôi làng còn yên ắng dường như thức dậy cùng với tiếng loa phát thanh, những bài hát về ngày tết và mùa xuân vang lên, như giục giã mọi người hãy cùng chào đón mùa xuân. Chẳng mấy chốc, tiếng cười nói rôm rả đã vang khắp các con ngõ của xóm, mọi người mở cửa ra chào nhau, bắt đầu những câu chuyện ngày mới, những đoàn xe của người đi làm ca đêm về cũng chào nhau rồi ai về nhà nấy. Ngày tết nên trẻ em dậy rất sớm để được chơi thật nhiều, sáng ra chúng đã hò hẹn nhau, rồi khoe với nhau những bộ quần áo mới, cười tíu tít. Ngày tết vẫn có người ra thăm đồng, ra hái rau, bóng người đi giữa cánh đồng nhỏ xíu, hứng trọn cái nắng ban mai, những con trâu con bò cũng được đem cọc ra đồng để ăn những ngọn cỏ non còn ướt sương.

Đối với em chẳng có bình minh nơi đâu lại thanh bình, êm đềm và đẹp đẽ như bình minh trên chính mảnh đất quê hương.

Quê em là một vùng đồng bằng rộng lớn với nhiều cây trái. Mặc dù không có danh lam, thắng cảnh nổi tiếng nhưng với em bất cứ nơi nào trên quê mình đều là cảnh đẹp. Trong đó nơi làm em thích thú hơn cả là cánh đồng lúa chín.

Năm nào cũng vậy, mỗi lần sắp đến hè là quê em lại rộn ràng chuẩn bị cho một mùa thu hoạch. Đây cũng là lúc em thấy lòng mình vui tươi nhất vì được ngắm nhìn cánh đồng. Bầu trời tháng Năm trong xanh, những đám mây trắng nhè nhẹ bay theo làn gió thổi. Chị gió tinh nghịch bỗng bay qua đám ruộng làm cả cánh đồng rung chuyển như mặt nước. Nhìn từ xa, cánh đồng lúa chín chẳng khác nào một bức tranh đẹp và thơ mộng. Bức tranh được nhà họa sĩ chọn màu vàng tươi vui và xa xa có vài chú cò trắng đang tìm mồi. Em thấy thấp thoáng những chiếc nón lá của mẹ của cô đang đi thăm ruộng. Ai đã từng đứng trước cánh đồng lúa quê em sẽ cảm thấy không có vẻ đẹp thiên nhiên nào bình dị mà gần gũi như thế. Màu vàng của lúa chín như màu hoa cà, hoa cúc và tươi như màu của nắng.

Em đi theo con đê nhỏ dẫn qua ruộng lúa, con đê uốn lượn, cỏ mọc xanh xanh. Em thích nhất đi chân trần trên cỏ cảm giác mềm mại làm sao. Đến gần ruộng lúa, em thấy rõ từng bông lúa vàng đang trĩu hạt. Mỗi bông mang rất nhiều hạt thóc căng tròn. Tuy bông lúa oằn mình xuống nước nhưng lại không bao giờ ngã rạp. Lá lúa cũng vàng ươm theo, lúc này trông lá không như lưỡi gươm đâm thẳng lên trời nữa mà giống như lưỡi liềm mẹ dùng gặt lúa.

Em hít thật sâu vào hương vị của quê mình. ÔI cái mùi thơm của lúa chín dịu dàng như mùi sữa mẹ hòa vào mùi của đất của nước khiến em nhớ mãi. Nhắm mắt lại và tưởng tượng, em thấy mình như lạc vào một khu vườn cổ tích. Bên kia là thửa ruộng của chú em, chiếc máy gặt lúa đã thay người nông dân thu hoạch. Tiếng máy chạy xình xịch nghe rất vui tai. Thỉnh thoảng có vài chú cu đất giật mình bay lên trời. Mấy chú chim sẻ nhỏ cũng thi nhau nhặt những hạt lúa còn sót lại.

Em yêu thích cánh đồng lúa chín còn vì sắp được nghỉ hè. Nhìn lúa vàng bông, mẹ em cười hạnh phúc, mẹ bảo vụ này trúng mùa mẹ sẽ mua cho em nhiều áo mới.

Cánh đồng lúa quê em không chỉ đẹp mà còn mang lại cuộc sống ấm no cho người dân. Nhờ có lúa vàng mà em được đi học, được cơm no áo ấm. Em thầm cảm ơn cây lúa, cảm ơn người nông dân. Em luôn tự hào về cảnh đẹp này của quê mình.

Tả lại một cảnh đẹp của quê hương

Bác Mặt Trời đã lấp ló sau rặng tre rì rào. Một màn sương xám bao phủ lên cánh đồng. Nhìn từ xa, cánh đồng trông như một tấm thảm xanh mượt mà tươi tốt. Xa xa, thấp thoáng những bà con xã viên đang bắt sâu, nhổ cỏ. Hai bên đường là những hàng cà chua thẳng tăm tắp được các bác nông dân dựng giàn vững chắc. Từng chùm cà chua tròn căng, thấp thoáng có vài quả cà chua đỏ mọng nổi bật trên nền lá xanh um. Bên phải con đường, ruộng su hào đã hiện lên trước mắt, với những củ su hào tròn to như chiếc bát úp. Bên cạnh là một con kênh xanh xanh uốn quanh như dải lụa.

Trên bờ kênh, ruộng cải với những bông hoa vàng rực rỡ, khoe sắc cùng đàn bướm rập rờn. Bên trái, ruộng hành xanh tốt đã hiện ra. Ồ! Đẹp quá! Trông luống hành mới ngon lành làm sao. Hành giúp cho mọi món canh đều ngon đúng như câu nói: “Trăm thứ canh không hành không ngon”. Chà! Từ xa đã nổi bật màu trắng của cây súp lơ. Cây súp lơ, nếu ai không biết nó sẽ cho rằng đó là một bông hoa màu trắng. Cũng đúng! Vì nó cũng chẳng khác một bông hoa chút nào. Cánh đồng được tô thêm màu xanh tốt đó cũng là nhờ ruộng khoai tây với những ngọn xanh mập mạp.

Hàng cải bắp với cái thân béo tròn và chắc nịch của mình đã chứng tỏ địa vị của nó trong cánh đồng màu. Nếu cánh đồng không có bắp cải chắc hẳn sẽ mất đi màu trắng nõn nà của nó! Trên cái lá xanh bọc lấy cái bụng là những hạt sương mai, lóng lánh như hạt ngọc, trong suốt như pha lê. Bên trái ruộng cải bắp, một ruộng khoai lang xanh um tùm. Thân nó to và mập tím cùng với chiếc lá khoai như cái đĩa con. Tất cả! Tất cả đều hoà vào nhau cho cánh đồng thêm tươi xanh, mỡ màng.

Mùa hè đến, Đồ Sơn như vui hơn, đông hơn và sôi động hơn. Biển lại chuyển mình, hò reo trên những lớp sóng trắng xoá. Biển Đồ Sơn vào lúc nào cũng đẹp. Bình minh, mặt trời lấp ló xa xa xõa tóc lấp lánh bốn bề. Mặt biển như dát bạc lung linh, trải ra mênh mông.

Gió biển nhẹ tung, những rặng dừa rì rào, tàu dừa đu đưa xào xạc như đón chào những đoàn thuyền đánh cá thảnh thơi cập bến. Những bác chài, da sạm màu nắng gió, tiếng nói sang sảng đang hồ hởi xuống thuyền. Đây cũng là lúc làng chài náo nhiệt và sôi động nhất. Nắng đã sổ lồng, đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong kẽ lá và những bãi biển bắt đầu đông người. Sóng biển không còn lăn tăn mà gầm lên cuồng nhiệt. Sóng ở xa như kẻ cô đơn, lặng lẽ nhưng càng gần bờ, càng gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa. Từng lớp sóng như những đoàn kị mã nối tiếp nhau tiến vào bờ.

Bãi cát rực lên trong ánh nắng hè chói chang và những màu sắc sặc sỡ của quần áo. Tiếng em nhỏ tắm biển giòn tan hòa vào tiếng biển rì rào. Được ngập chìm trong làn nước mát lạnh, đùa giỡn với những con sóng tinh nghịch chốc chốc lại chồm qua mặt, thật thích. Nhưng em thích nhất là cùng bạn bè đuổi theo những con còn bé xíu liến láu biến xuống lỗ cát trên bãi biển hay tìm kiếm những con ốc biển thật đẹp đẽ làm kỉ niệm.

Du khách đến Biên Hòa không thể không ghé thăm công viên thành phố quê em. Công viên nằm cạnh dòng sông Đồng Nai nước trong xanh, êm ả chảy bốn mùa.

Từ xa nhìn lại, công viên thành phố em giống như một tấm thảm nhiều màu. Nổi bật trên đó là hàng dừa cao vút, đong đưa tàu lá trong gió, soi mình xuống dòng nước lững lờ. Bước chân vào vườn hoa, ta thấy những lối đi viền gạch đỏ được trải đá bột, tỏa ra khắp công viên như một búi rễ khổng lồ. Dọc theo lối đi, những bồn hoa lớn được trồng đủ các loại hoa: hoa cúc vàng tươi, hoa hồng đỏ thắm, hoa hướng dương vàng rực… nổi bật dưới ánh nắng chói chang. Xen kẽ trong những bồn hoa là những cụm dền xanh đỏ được sắp thành hàng chữ “Công viên Đồng Nai”. Đứng cạnh muôn hoa là những cây kiểng được cắt xén thành hình muông thú, trông thật đẹp mắt. Đây là chú nai tơ đang tròn mắt ngơ ngác nhìn du khách. Kia là chú chim sâu đang chúi mỏ xuống đám cỏ non như tìm mồi. Kia là những cô công, chàng công xòe cái đuôi như chào khán giả trước lúc biểu diễn. Chính giữa công viên là một hòn non bộ đứng sừng sững như thách thức với gió mưa. Phía dưới, đàn cá hồng lượn lờ quanh những bông súng tím hồng. Rải rác khắp công viên là những băng ghế đá nhiều màu, nằm dưới tán cây mát rượi làm chỗ nghỉ chân cho mọi người. Nhô ra ngoài bờ sông là nhà thủy tạ kiên cố với kiểu cấu trúc hoa mĩ. Đứng trên đó, phóng tầm mắt ra xa, ta sẽ nhìn thấy hai cây cầu nằm về hai hướng, cầu Mới và cầu Ghềnh. Ta còn thấy được cả những mái nhà ngói đỏ thấp thoáng sau hàng cây xanh ngắt. Xa hơn nữa, ngọn núi Châu Thới mờ mờ trong ráng chiều đỏ ối. Chiều xuống mặt trời ngả về tây, mặt sông ánh lên màu đỏ pha sắc vàng rực rỡ. Lúc này, công viên rộn rã hẳn lên bởi bước chân người, bởi tiếng cười đùa ríu rít của trẻ con. Đông vui nhất phải kể đến ngày chủ nhật, du khách đến chơi, chụp hình kỉ niệm nhiều vô kể. Các em nhỏ tung tăng líu lo bên ba mẹ. Các anh chị lớn ngồi trên ghế đá đọc sách trò chuyện…

Được ngồi trên ghế đá đón gió sông mát rượi, ngắm nhìn trời nước mênh mông, vui chuyện cùng chúng bạn thì không- còn gì thích thú cho bằng. Em mong công viên thành phố quê hương em giữ mãi được vẻ đẹp thơ mộng này.

Mỗi chúng ta khi sinh ra ai cũng đều có quê hương. Giống như bao người khác, tôi rất yêu quê hương của mình. Tôi yêu những cánh đồng lúa chín vàng, yêu cảnh núi non hùng vĩ, yêu những dòng sông xanh mát, yêu sự chân chất, cần cù, nặng nghĩa tình của người dân quê tôi. Và tôi yêu cả cảnh đẹp đặc biệt nơi quê – những đêm trăng rằm soi sáng muôn nơi.

Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp xóm làng. Một chiếc chăn sao hiện lên mờ ảo rồi rõ dần. Chẳng bao lâu, mặt trăng cũng đã nhô lên khỏi dãy núi trùng điệp. Trăng tán tám to, tròn như kết tinh của hàng ngàn hàng vạn ngôi sao trên bầu trời xa. Ánh trăng bàng bạc tinh nghịch xuyên qua các kẽ lá, nhuộm một màu trắng xóa khắp ao hồ, cây cối, con đường. Càng lên cao, trăng càng sáng rõ. Lúc này, nhìn mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc mâm đang bay lơ lửng giữa không trung. Chiếc mâm đặc biệt này đã giúp quê hương tôi chìm trong một thế giới diệu kì. Dòng sông Đáy đang mỉm cười thật tươi khi nó thấy mình như đẹp hơn trong chiếc áo đen đính vầng trăng sáng và hàng ngàn ngôi sao lấp lánh. Sông như muốn ánh trăng chỉ là của riêng mình nên nó liền chộp lấy thứ ánh quà tặng mà chị Hằng ban xuống. Hình như cây cỏ, hoa lá cũng muốn thưởng thức ánh trăng nên chúng xòe những bàn tay đủ kích cỡ để đón ánh sáng kì lạ kia. Mọi vật đều im lặng để ngắm nghía và cảm nhận vẻ đẹp của đêm trăng. Lũy tre được ánh trăng soi vào cũng đẹp hơn hẳn.

Khóm tre từ từ ngân lên khúc nhạc đồng quê. Khúc nhạc ấy mới du dương và êm đềm biết bao! Khúc nhạc rì rào khiến mọi vật nhảy nhót dưới ánh trăng bạc. Thảm lúa vàng dập dờn trước gió, nhấp nhô gợn sóng như từng làn sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng kì diệu đến vậy! Lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như hòa vào khúc dạ nguyệt ban nãy. Cây lá như được lên những hạt vàng, hạt bạc từ trên trời rơi xuống. Hương lúa quyện với hơi sương khiến cho vùng quê thoảng một mùi thơm nhè nhẹ. Hồi còn bé, cứ đêm trăng là tôi lại ngây ngô hỏi mẹ, sao ông trăng luôn đi theo chúng ta. Mẹ tôi bảo trăng đi theo để soi sáng, và vì chú Cuội trên cung trăng rất nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương và nhớ lũ trẻ quê chú nên lúc nào cũng dõi theo.

Cảnh trăng đêm nay thật đẹp! Tôi luôn ngỡ rằng cảnh đêm trăng thanh bình, yên ả ở quê tôi là đẹp nhất. Những đêm trăng như làm tôi yêu thiên nhiên hơn, yêu quê hương hơn.